Ngày 11-3-1912, chính phủ Nam Kinh ban bố Ước pháp lâm thời của nước Trung Hoa Dân quốc. Ước pháp lâm thời là thành quả vĩ đại của nhân dân Trung Quốc trong cuộc đấu tranh cách mạng. Tôn Trung Sơn coi đó là sự đảm bảo cho Trung Hoa Dân quốc và là "huyết mạch của nển cộng hòa», «lá cờ của cách mạng". Tuy nhiên, trong một thời gian dài các nhà nghiên cứu, bình luận của Trung Quốc cận hiện đại để cập đến nó đã có một số nhận định chưa đúng mực, thậm chí có người coi nó là "một tờ giấy", "là văn bản chết". Ngày nay, các nhà nghiên cứu Trung Quốc cũng như thế giới đã và đang xem xét lại, đánh giá khách quan "Ước pháp lâm thời Trung Hoa Dân quốc" thực sự là văn kiện có ý nghĩa lịch sử trọng đại hay là một văn kiện sáo rỗng vô dụng? Bài viết này xem xét khía cạnh về dân quyển để góp thêm vào việc nghiên cứu bản Ước pháp hy vọng có thể nhìn nhận đúng và khôi phục lại địa vị lịch sử của nó.