Thơ tượng trưng là một lối thơ chứa đựng những rung cảm sâu xa từ trong vô thức của người làm thơ; vì thế độc giả phải tự khai mở những hướng đi của thơ vào tâm hồn mình để tiếp nhận được những gì tinh tế, vi diệu nhất từ đáy tâm linh, từ trong vô thức. Âm nhạc mà thơ tượng trưng tìm kiếm là thứ âm nhạc êm dịu nhưng có sức rung động sâu xa. Nhạc điệu đó đôi khi ta không cảm thấy rõ rệt, tuy nó vẫn có. Nó thấm dần vào lòng ta, len lỏi, lan tỏa khiến ta bâng khuâng ngây ngất như đi vào cõi mộng, thơ phát ra thứ âm nhạc này có giá trị như những câu thần chú. Đề cập đến những vấn đề tính nhạc trong thơ Bích Khê, ông ta đã có những cách tân lớn về ngữ âm, từ vựng, ngữ pháp... nhằm tạo cho thơ mình thứ nhạc điệu "như những câu thần chú" dẫn thơ vào cõi quên, cõi mê. Đặc biệt, các đặc trưng ngữ âm của tiếng Việt đã được Bích Khê tổ chức một cách có dụng ý để âm thanh không còn là cái trống rỗng mà có giá trị biểu trưng, tạo nên sự cộng hưởng đặc biệt giữa âm thanh và ý nghĩa.